Công tác đầu tiên Sa-tan tấn
công loài người là nỗ lực quỷ quyệt của nó hòng phá hủy niềm tin của Ê-va đã đặt
để nơi sự nhân từ của Ðức Chúa Trời. Thật không may cho bà và cho chúng ta là
Ma quỷ đã thành công vượt bậc. Từ ngày đó, con người có một quan niệm sai trật
về Ðức Chúa Trời, đây chính là điều đã tách loài người khỏi nền tảng của sự
công chính và đưa đẩy họ vào lối sống liều lĩnh và tiêu cực.
Không có gì xuyên tạc và
bóp méo linh hồn con người cho bằng quan niệm thấp kém và vô giá trị của con
người về Ðức Chúa Trời. Quan niệm sai lầm của họ về Ðức Chúa Trời gây nên một hậu
quả là ý tưởng sai lầm về sự thờ phượng. Ðối với người Pha-ri-si, sự thờ phượng
Ðức Chúa Trời là một gánh nặng rất lớn. Chúa của người Pha-ri-si không phải là
Ðấng mà việc tương giao với Ðấng đó là điều dễ dàng, vì thế cho nên tôn giáo của
người Pha-ri-si trở nên khắc nghiệt, cứng nhắc, và không có tình yêu thương.
Cho nên quan niệm của chúng ta về Ðức Chúa Trời như thế nào sẽ luôn luôn quyết
định phẩm chất tôn giáo của chúng ta.
Phần lớn Cơ Ðốc giáo kể từ
ngày Ðấng Christ còn tại thế cũng đã khắc nghiệt và gay gắt như thế. Và nguyên
nhân cũng như vậy thôi - một quan điểm vô giá trị hay không thích hợp về Ðức
Chúa Trời. Theo bản năng, chúng ta cố gắng trở nên giống như Ðức Chúa Trời của
mình, và nếu Ngài được hiểu như là rất khắc nghiệt và hay đòi hỏi quá quắt, thì
chính chúng ta cũng sẽ như vậy thôi.
Thất bại của việc hiểu Ðức
Chúa Trời một cách đúng đắn dẫn đến một thế giới bất hạnh giữa vòng những Cơ Ðốc
nhân tốt ngay cả trong ngày hôm nay. Khi một Cơ Ðốc Nhân nghĩ rằng đời sống Cơ
Ðốc là việc mang thập giá thô nhám, không hề giảm bớt căng thẳng dưới con mắt của
một người Cha nghiêm khắc đòi hỏi thì nhiều mà không tha thứ cho việc gì cả, thì
những đời sống như vậy chắc chắn phải là một trò chế nhạo trên đời sống thật của
Ðấng Christ.
Ðiều quan trọng nhất đối với
sức khỏe thuộc linh tốt của chúng ta là chúng ta phải luôn luôn ghi nhớ trong
tâm trí mình một quan niệm đúng đắn về Ðức Chúa Trời. Nếu chúng ta nghĩ rằng
Ngài là một Ðấng lạnh lùng và hay đòi hỏi quá quắt, chúng ta sẽ không thể nào
yêu mến Ngài được, và đời sống chúng ta sẽ bị bao bọc bởi một tấm màn của nỗi sợ
hãi dai dẳng như của một người nô lệ. Nếu, một lần nữa, chúng ta tin Ngài là Ðấng
nhơn lành và toàn tri, đời sống bên trong của chúng ta sẽ phản ánh tư tưởng đó.
Sự thật nằm ở chỗ Ðức Chúa
Trời là Ðấng tuyệt vời nhất trong tất cả các hữu thể và sự thờ phượng Ngài là một
trong những niềm khoái lạc khôn tả.
Ngài là tình yêu thương đầy
trọn, và những ai tin nơi Ngài không cần phải biết điều gì khác hơn là tình yêu
thương. Ngài là Ðấng công bình, quả thật vậy, và Ngài sẽ không tha thứ cho tội
lỗi; nhưng bởi huyết báu của giao ước đời đời, Ngài hướng về chúng ta như thể
chúng ta là những người chưa bao giờ phạm tội. Ðối với những đứa con tin cậy
nơi Ngài, sự nhơn từ Ngài sẽ luôn luôn chiến thắng luật pháp.
Mối tương giao với Ðức Chúa
Trời là thú vị, vượt quá sự mô tả của mọi ngôn ngữ. Ngài tương giao với những
người đã được cứu và thuộc về Ngài trong một mối tương giao dễ dàng và tự do vốn
mang đến sự yên nghỉ và chữa lành cho linh hồn. Ngài không dễ bị tổn thương cũng
không ích kỷ hoặc hay thay đổi thất thường. Hôm nay Ngài như thế nào, ngày mai,
ngày mốt, năm sau, và cả cõi đời đời chúng ta cũng vẫn thấy Ngài như vậy. Ngài
không phải là Ðấng khó làm vừa lòng, dầu rằng có thể khó làm cho Ngài thỏa
lòng. Ngài chỉ mong muốn nơi chúng ta những điều mà trước đó Ngài đã ban cho.
Ngài nhanh chóng ghi nhận mọi nỗ lực để làm vừa lòng Ngài, dù là chúng nhỏ bé,
và Ngài cũng nhanh chóng bỏ qua những sự bất toàn khi Ngài biết rằng chúng ta
muốn làm theo ý muốn Ngài. Ngài yêu thương chúng ta vì chính chúng ta và đánh
giá tình yêu thương chúng ta dành cho Ngài còn lớn hơn cả những thiên hà của các
thế giới đã được tạo dựng.
Thật không may, nhiều Cơ Ðốc
nhân không thể tự do thoát khỏi những quan niệm sai lầm của họ về Ðức Chúa Trời,
và những quan niệm đó đầu độc tấm lòng họ, đồng thời phá hủy sự tự do bên
trong. Những người bạn này hầu việc Ðức Chúa Trời cách cứng nhắc, giống như như
người anh cả trong câu chuyện người con trai hoang đàng, làm điều đúng mà không
có sự nhiệt tình, không có niềm vui, và dường như hoàn toàn không thể hiểu buổi
tiệc vui vẻ, phước hạnh mừng đứa em hoang đàng trở về nhà.
Tôi cảm tạ ơn Chúa vô cùng
nếu chúng ta có thể học biết rằng sống với Ðức Chúa Trời thật dễ dàng đối với
loài người chúng ta. Ngài nhớ rõ tình trạng của chúng ta và biết rằng chúng ta
là bụi đất. Có thể đôi lúc Ngài uốn nắn chúng ta, quả thật vậy, nhưng ngay cả
trong khi làm điều đó, Ngài mỉm cười khả ái, một nụ cười hãnh diện, mềm mỏng của
người Cha đang chìm ngập trong niềm vui với đứa con dù bất toàn nhưng đầy hứa hẹn,
một đứa con đang ngày càng trở nên giống Cha mình.
Một số người trong chúng ta
hay giật mình và e dè vì chúng ta biết rằng Ðức Chúa Trời thấy mọi tư tưởng
chúng ta và quen thuộc với mọi đường lối của chúng ta. Chúng ta không cần phải
như thế. Ðức Chúa Trời là Ðấng gồm tóm mọi sự kiên nhẫn và bản chất của ý muốn
nhơn từ tốt lành. Chúng ta làm Ngài vừa lòng nhất, không phải bởi việc chúng ta
cố gắng làm cho mình trở nên tốt, bèn là bởi việc trao phó chính mình trong
vòng tay của Ngài với hết thảy những bất toàn, và tin rằng Ngài hiểu mọi sự mà
vẫn yêu thương chúng ta.
A.W.Tozer