Friday, September 20, 2013

Đạo Đức Suy Đồi Của Nhân Loại



Từ Salem đi xuống,
Giê-ri-cô nhắm hướng;
Người bộ hành ra đi,
Tâm tư chẳng lo gì.
Bổng từ nơi mé lộ,
Bọn hung đồ nhí nhố,
Đánh bộ hành ghê thay,

Cướp bóc, bỏ nằm dài,
Người ngất xủi, chết dở.
Thầy tế lễ xuống đó,
Thấy xong bước tránh xa;
Người Lê-vi đi qua,
Cũng vội vàng bỏ mặc.
Người Sa-ma-ri thật,
Vội dừng lại cứu anh,
Lấy dầu rượu bôi nhanh,
Chỗ bị thương rịt lại;
Đỡ người lên lừa cái,
Đưa đến quán nghỉ ngơi,
Trả hết chi phí rồi,
Hẹn có ngày trở lại.-

Nhân loại như thế đấy:
Xuống dốc đạo đức rồi;
Cả luân thường suy đồi,
Đời lao đao, lận đận,
Bị các quỉ chiến thắng,
Trấn lột hết gia tài,
Sống chết dở, nằm dài!
Tôn giáo nào cứu được,
Chỉ Jesus cứu chuộc,
Người Sa-ma-ri hèn,
Nhân loại chưa hề quen.
Người trả giá bằng huyết,
Ban dầu Linh bất diệt,
Và rượu huyết của Người;
Hồi sinh ta đại tài,
Đưa ta vào hội thánh,
Được an dưỡng lành mạnh.
Chúa hứa sẽ tái lâm,
Người phục vụ có phần.

Bạn không còn chết mất?
Huởng mọi sự tốt nhất?
Đã tiếp nhận Đấng Christ,
Người Lân Cận thân thiết,
Bạn đang được nghỉ ngơi,
Trong Hội thánh muôn đời./.
Châu Quân—4-8-2013.


                                       

Related Posts Plugin for WordPress, Blogger...