1. Vô thần là
gì?
- Vô thần có thể là niềm tin tích cực rằng: không có Thượng
đế.
- Vô thần có thể là thiếu niềm tin rằng: có Thượng đế.
- Vô thần có
một định nghĩa đạo đức riêng, tuy nhiên, thông thường định nghĩa đó phát xuất từ
quan tâm thế tục, chứ không phát xuất từ văn bản của tôn giáo mạc
khải.
(trích Internet: Atheism)
2. Danh ngôn nói về Vô
thần
"Vô thần xuất hiện khi tính ích kỷ và bon
chen tiến mạnh lên cùng với tính độc ác và dâm đãng". (Taine, vô thần
Pháp)
" Nếu thực Thiên Chúa chẳng là gì thì việc
chi các ông vô thần phải công kích Ngài và giơ tay chỉ trích Ngài cho mỏi".
(Richepin)
" Chính cái tính hão huyền không muốn nghĩ
tưởng như mọi người, là lý do tạo nên nhiều kẻ vô thần hơn là chứng lý sáng
tỏ." (D'Alembert)
" Tôi muốn thấy một người trong sạch và tiết
độ tuyên bố rằng không có Thượng đế, nhưng không thấy ai cả".
(LaBruyère)
" Kiến thức nông cạn đưa người ta ra xa tôn
giáo, ngược lại kiến thức sâu xa đưa người ta lại gần tôn giáo"
(Bacon)
"Dù giờ chết đã gần kề bên tôi, tôi cũng không sợ chết và
xuống hoả ngục, hay bất cứ nơi nào tệ hơn, đi lên cái nơi người ta thường gọi là
thiên đàng. Tôi hi vọng chết rồi sẽ không còn gì. Chết sẽ đem đi khỏi tôi những
gì có thể làm sợ hãi cái chết. Tôi cám ơn thuyết vô thần" (Isaac Asimov, trích
báo Free Inquiry)
"Con người từ bỏ Đức tin trước
hết chỉ vì muốn thoát ly 1 xiềng xích mà dục vọng của họ không thể mang được.
Tôi sẽ không làm cho ai đã thỏa mãn trụy lạc phải ngạc nhiên khi tôi quả quyết
rằng tính tự vô đạo quá sớm của những người tự do tin tưởng, đã khởi điểm từ sự
yếu đuối của xác thịt, kèm theo sự hổ thẹn phải cáo mình trong tòa Giải tội. Sau
đó họ bắt đầu lý luận. Lý luận đã cung cấp cho họ những chứng cớ dựa theo một
mệnh đề phủ quyết mà họ đã nhận vì nhu cầu thực tế. (Bourget)
3. Phân loại Vô
thần:
Không bao giờ có những người vô thần 100%.
Quả vậy đúng lời của Tolstoi:" Một người có thể không
biết mình có tôn giáo,
cũng như họ không biết mình có một trái tim. Nhưng không tôn giáo, không Thiên
Chúa cũng như không trái tim, thì con người không thể không có được. Không ai có
thể đứng ngoài vấn đề đó được, mỗi người đều có một lập trường về Thiên Chúa. .
. Hoặc họ sợ mất Thiên Chúa, hoặc họ gặp Thiên Chúa. Nhưng không bao giờ lẩn
tránh được. Chúng ta nên đứng trên thuyền hiện hữu: Không thể trở lui về bến
khởi hành. Hoặc chống hoặc phò Thiên Chúa, trong thực tế không ai trung lập
được.
1/ Vô thần vì quên lãng: Nhiều người sống
như không có Thiên Chúa. Họ không băn khoăn gì cả và chết cũng không biết tại
sao họ sống. Trong số họ, có nhiều người sống tử tế theo lương tâm. Ngày nào họ
đặt vấn đề, họ rất dễ dàng chấp nhận Thiên Chúa.
2/ Vô thần vì lợi hay vì dục: Pascal viết "
Một người vô tín nói: Tôi sẽ bỏ ngay khoái lạc, nếu tôi tin. Nhưng tôi nói với
người đó anh cứ bỏ khoái lạc đi, rồi anh sẽ có Đức tin.
3/ Vô thần vì thất vọng: Lớp này thất vọng
trước mọi bất công trần gian, hay nói cho đúng, họ bất mãn Thiên Chúa rồi cho là
không có trời. Thực ra, nếu không có trời sao họ lại giận
trời.
4/ Vô thần vì thần tượng khoa học: Họ tự phụ
khoa học loại trừ được Thiên Chúa. Nhưng thời "Thần tượng khoa học" đã tan rã và
sự tin tưởng vào Thiên Chúa của 243/300 vị Bác học của 3 thế kỷ gần đây đã cảnh
cáo họ. (Theo P. Thivollier)
4. Giáo hội Công giáo với
chủ nghĩa Vô thần:
Hiến chế Giáo hội trong thế giới thời nay (Gaudium et
Spes) số 20 viết:
Nguyên nhân phát sinh vô
thần:
1/ Nhiều người chủ trương giải thích mọi sự chỉ bằng khoa
học. Họ không nhận một chân lý nào là tuyệt đối.
2/ Có người lại quá đề cao con người, đến nỗi sự tin
tưởng vào Thiên Chúa trở nên vô nghĩa.
3/ Có người hình dung một Thiên Chúa theo kiểu họ nghĩ,
không phải là Thiên Chúa của Tin mừng Phúc âm.
4/ Chủ trương vô thần nhiều khi phát sinh do việc chống
lại sự dữ trong thế giới.
5/ Ngay cả nền văn minh hiện đại, cũng làm cho con người
khó đến với Thiên Chúa , vì nó quá bám vào thực tại trần gian.
Giáo hội đối với chủ nghĩa vô thần:
(số 21)
"Giáo hội Công
giáo cho rằngnhìn nhận Thiên Chúa không có gì nghịch lại với phẩm giá con
người,vì phẩm giá ấy đặt nền tảng, và nên hoàn hảo trong chính Thiên Chúa : bởi
vì con người có trí tuệ và có tự do, được Thiên Chúa đặt để trong xã hội, nhưng
nhất là vì con người được gọi đến để thông hiệp với chính Thiên Chúa , và tham
dự vào hạnh phúc của Ngài như con cái.
Ngoài ra giáo hội còn dạy rằng: Hy
vọng chung cục không làm giảm những bổn phận ở trần gian này, trái lại còn tạo
thêm những động lực mới giúp hoàn thành những bổn phận ấy.
Vả lại, nếu thiếu căn bản là Thiên
Chúa và thiếu hi vọng vào sự sống đời sau, phẩm giá con người sẽ bị tổn thương
cách trầm trọng như thường thấy ngày nay, và những bí ẩn về sự sống, sự chết, về
tội lỗi và đau khổ vẫn không giải đáp được. Như thế con người nhiều khi rơi vào
tuyệt vọng.
(Bản dịch Việt ngữ của Học viện Giáo
hoàng Piô 10, Đà lạt).
Những người có đức tin, cần nhớ lời thánh Giacôbê nhắc
nhở:
"2:14
Thưa anh em, ai bảo rằng mình có đức tin mà không hành động theo đức tin, thì
nào có ích lợi gì? Đức tin có thể cứu người ấy được chăng?
2:15 Giả như có người anh em
hay chị em không có áo che thân và không đủ của ăn hằng ngày,
2:16 mà có ai trong anh em lại
nói với họ: "Hãy đi bình an, mặc cho ấm và ăn cho no", nhưng lại không cho họ
những thứ thân xác họ đang cần, thì nào có ích lợi gì?
2:17 Cũng vậy, đức tin không có
hành động thì quả là đức tin chết".