Vật chất dành cho chúng ta,
không chỉ chúng là gì; chúng là gì tùy thuộc vào cái mà chúng ta muốn chúng trở
thành. Điều này có ý nói rằng thái độ của chúng ta đối với vật chất, cũng giống
như trong một cuộc chạy đường dài, quan trọng hơn chính bản thân vật chất. Đây
là một đồng tiền phổ biến của tri thức, giống như một đồng xu cổ, bị mòn lẵng
vì sử dụng. Nhưng nó chứa đựng bên trên mình một dấu ấn của sự thật và không được
từ bỏ nó đi chỉ vì nó rất quen thuộc.
Thật lạ một điều là làm thế
nào một thực tế vẫn còn thích hợp, trong khi cách lý giải của chúng ta về nó đã
thay đổi theo các thế hệ và năm tháng!
Một sự thật đại loại như vậy
là thế giới mà chúng ta đang sống. Nó ở đây, và vẫn ở đây hàng thế kỷ rồi. Nó
là một thực tế vững bền, hoàn toàn không thay đổi theo dòng chảy của thời gian,
nhưng quan điểm của con người hiện đại về nó thật khác xa với cái của người
xưa. Ở đây chúng ta thấy rõ sức mạnh của cách giải thích này. Thế giới là dành
cho tất cả chúng ta, không chỉ nó là gì; mà nó là những gì chúng ta tin nó là
như vậy. Và sự đau khổ cực độ hay niềm vui khôn tả sẽ đến tùy vào sự đúng đắn
trong cách lý giải của chúng ta.
Lùi trở lại một chút, những
thời điểm hình thành và phát triển ban sơ của đất nước chúng ta (Mỹ - ND),
chúng ta sẽ thấy một vực sâu rộng lớn giữa các quan điểm hiện đại của chúng ta
và các quan điểm của ông cha ta thời đó.
Trong những ngày đầu tiên,
khi Cơ Đốc giáo dùng ảnh hưởng lớn chi phối tư tưởng của nước Mỹ, con người ta
suy nghĩ thế giới là một bãi chiến trường. Các cha ông chúng ta tin rằng tội lỗi,
điều ác và địa ngục là cùng một thế lực; và họ tin rằng Đức Chúa Trời, sự công
bình và thiên đàng là một sức mạnh khác. Hai thế lực này đối chọi với nhau
trong bản chất đời đời của chúng, trong sự căm ghét sâu sắc, tối nghiêm trọng,
và không thể hòa giải được. Con người, các ông cha ta cũng thế, phải lựa chọn một
trong hai bên; anh ta không thể đứng giữa. Đối với anh ta, hoặc là sống hoặc chết,
thiên đàng hay địa ngục, và nếu anh ta đã chọn để bước về phía Đức Chúa Trời,
anh phải sẵn sàng cho cuộc chiến với những kẻ thù của Đức Chúa Trời. Trận chiến
là thật và đầy chết chóc, nó sẽ tiếp tục kéo dài chừng nào sự sống còn tiếp tục
trên cõi trần gian này. Con người nhìn về thiên đàng như là quê hương để trở về
từ chiến trận, một nơi để bỏ gươm xuống mà vui mừng trong sự hòa bình, sự bình
an trong căn nhà đã được sắm sẵn cho họ.
Các bài giảng và bài hát
ngày nay thường có mùi chiến trận, hay có lẽ một dấu vết nào đó của sự nhớ nhà.
Quân lính Cơ Đốc nghĩ về gia đình mình, sự yên nghỉ và sự sum họp, rồi giọng
anh ta có vẻ buồn rầu khi hát về việc chiến trận kết thúc và thắng lợi đến.
Nhưng cho dù anh ta bị đưa ra trước họng súng quân thù, hay đang mơ mộng về sự
chấm dứt chiến tranh và sự chào đón của Cha mình ở nhà, anh chẳng bao giờ quên
thế giới mà anh đang sống thuộc loại gì. Đó là một chiến trường, nhiều người đã
bị thương và ngã chết.
Quan điểm đó về vật chất,
không nghi ngờ gì nữa, chính là quan điểm của Thánh Kinh. Kể cả những hình ảnh
tượng trưng và các phép ẩn dụ mà Kinh Thánh có rất nhiều, những thế lực thuộc
linh to lớn thực sự tồn tại trên thế giới, và con người, vì bản chất thuộc linh
của mình, đang nằm ở giữa là một giáo lý Thánh Kinh vững chắc. Các thế lực của
điều ác có khuynh hướng hủy diệt anh ta, trong khi Đấng Christ hiện hữu để cứu
anh ta qua quyền năng của Phúc Âm. Để có được sự giải cứu, anh ta phải đứng về
phía Đức Chúa Trời trong đức tin và sự vâng lời. Nói một cách ngắn gọn là những
gì cha ông chúng ta nghĩ; và những gì chúng ta tin thực sự là những điều Kinh
Thánh dạy.
Ngày nay thì khác biệt làm
sao: thực tế vẫn còn đó, nhưng cách hiểu về nó đã hoàn toàn thay đổi. Suy nghĩ
của con người về thế giới không còn là một bãi chiến trường nữa, mà là một sân
chơi. Chúng ta có ở đây không phải là để chiến đấu, mà là để vui chơi. Chúng ta
không ở trên đất ngoại quốc, chúng ta đang ở trên quê hương mình. Không phải là
chúng ta đang sửa soạn để sống, chúng ta đã đang sống, và điều tốt nhất chúng
ta có thể làm là giải thoát chính mình khỏi những hạn chế, những thất vọng và sống
cuộc đời này cho được đầy đủ. Chúng ta tin điều này là một lời tóm tắt ngắn gọn
của triết lý tôn giáo của con người hiện đại, được tuyên bố rộng rãi bởi hàng
triệu con người và còn được hàng ngàn triệu người khác âm thầm nắm bắt, những
con người sống theo cái triết lý đó mà không có một lời nào đả động đến nó.
Thái độ hướng về thế giới này, khi bị thay đổi, đã và đang ảnh hưởng đến các Cơ
Đốc nhân, ngay cả những Cơ Đốc nhân Tin Lành tuyên xưng đức tin của mình nơi
Kinh Thánh. Bởi trò lừa bịp tỉ mỉ của các con số, họ cộng sai cả cột mà lại
tuyên bố rằng mình có câu trả lời đúng. Nghe thì có vẻ quái dị, nhưng là thật đấy!
Ý tưởng cho rằng thế giới
này là một sân chơi thay vì một chiến trường bây giờ đã được chấp nhận trên thực
tế bởi một số lượng rất lớn các Cơ Đốc nhân Tin Lành. Họ có thể đã lẩn tránh
khi bị đề nghị khẳng định vị trí của mình, nhưng hành vi của họ nói lên tất cả.
Họ đang đối diện với cả hai con đường, yêu thích Đấng Christ và cũng ham muốn
thế gian nữa, họ hân hoan nói với mọi người rằng tiếp nhận Đức Chúa Jêsus không
đòi hỏi họ phải từ bỏ thú vui của mình, và vì thế Cơ Đốc giáo chỉ là điều vui vẻ
nhất có thể tưởng tượng ra được. Sự “thờ phượng” xuất phát từ một quan niệm về
cuộc sống như vậy đã đi xa khỏi trung tâm như chính bản thân quan niệm đó, một
loại hộp đêm được “biệt riêng” mà không có rượu champagne và không có những kẻ
say khướt ăn mặc bảnh bao. Tất cả điều này đã trở nên hết sức nghiêm trọng đến
độ nó trở thành một nhiệm vụ bắt buộc của mỗi Cơ Đốc nhân, phải kiểm định lại
triết lý thuộc linh của mình dưới ánh sáng của Thánh Kinh, và khám phá ra đường
lối của Kinh Thánh để bước theo đó, cho dù khi làm như vậy, anh ta phải tách
mình ra khỏi nhiều điều mà trước đây anh chấp nhận là đúng; song bây giờ, trong
ánh sáng của lẽ thật, anh đã biết là nó sai.
Một quan điểm đúng đắn về Đức
Chúa Trời và thế giới tương lai đòi hỏi chúng ta cũng phải có một quan điểm
đúng đắn về thế giới mà chúng ta đang sống cùng với mối quan hệ của chúng ta đối
với nó. Rất nhiều điều lệ thuộc vào điều này, do đó chúng ta không thể bất cẩn
với nó được.