Lúa mì biểu
hiệu người tín hữu,
Lớn lên trong
ruộng với cỏ lùng,
Chúa thu hoạch
vào lúc tối chung,
Tách rơm rạ,
đem vào kho lúa.
Giống tốt tượng
trưng con cái Chúa,
Chúa gieo sự
sống Ngài vào trong,
Tăng trưởng nên
vương quốc sau cùng,
Được an hưởng
trời và đất mới.
Đưa dân vào
vương quốc sắp tới,
Là người đánh
cá Chúa vẫn tìm,
Dùng phúc âm
bủa lưới cứu thêm,
Nhiều cá tốt
đưa vào Hội Thánh.
Muối của đất có
tác dụng mạnh,
Ngăn thế nhân
băng hoại, rã tan,
Người tín đồ
làm mặn thế gian,
Mọi độc tố trên
đất tiêu diệt.
Bản chất tín đồ
là muối thiệt,
Cách sống đạo -
ánh sáng toả ra,
Vào xã hội tăm
tối, sa đà-
Thế giới hôm
nay cần ánh sáng.
Cái đèn đặt
trên đế chiếu rạng,
Là dân vương
quốc tôn vinh Cha,
Đèn soi sáng
mọi kẻ trong Nhà,
Cái đấu mưu
sinh không che khuất.
Thành vững lập
trên núi cao vượt,
Dường tín đồ
toả sáng gần xa,
Là Sa-lem mới
cuối cùng mà,
Kinh đô ánh
sáng trời đất mới.
Dân đắc thắng
trong vương quốc tới,
Như mặt trời
toả rạng hào quang,
Xuống cai trị
vương quốc trần gian,
Mà cư trú trời
cao Cha thánh.
Trinh nữ khôn,
lo lường, suy tính,
Dầu Linh dự trữ
thật dư đầy,
Sống cuộc đời
khác biệt trần ai,
Đèn cháy sáng
chờ Chàng Rễ đến.
Cây cối Chúa
trồng luôn trưởng tiến,
Tôi tớ Ngài
trồng, tưới dày công,
Trong Hội Thánh,
mảnh đất gieo trồng,
Gỗ biến thể hoá
thành bửu thạch.
Chúa gọi Sê-pha
viên đá thật,
Ông gọi ta là
đá hôm nay,
Xây Nhà là Hội
Thánh diệu thay,
Cấu tạo bằng
rất nhiều đá sống.
Chiên một bầy
đông vui, sống động,
Gồm người
Do-thái-giáo bước ra,
Cùng dân ngoại
bang đến từ xa,
Có Đấng Chăn
hiền lành đã chết.
Chúa là hạt lúa
mì duy nhất,
Gieo xuống đất
chịu chết, phục sanh,
Kết quả thành
nhiều hạt tinh anh,
Tạo ổ bánh là
Thân Thể Christ.
Cây Nho hoàn vũ
cành chi chít,
Giống tín đồ
Đấng Christ khắp nơi,
Ở trong Chúa,
nhựa sống nhận rồi,
Nhánh ra trái
tôn vinh Cha thánh.
Là bình thương
xót quá vinh hạnh,
Tín đồ được
chọn bởi Chúa Cha,
Chứa đựng và
biểu lộ Ngài ra,
Trong lai thế
bình được vinh hiển.
Nhánh cây ô-liu
hoang bất tiện,
Tháp vào ô-liu
thật Chúa trồng,
Là Israel Chúa
chọn xong,
Hưởng nhựa từ
gốc cây phong phú.
Cuộc đấu giữa
tù nhân- thú dữ,
Tín đồ diễn trò
trước thế gian,
Thiên thần, quỉ
dữ cũng chiêm quan,
Khi tín hữu
chịu lời nhục mạ.
Họ coi tín đồ
là cặn bã,
Như rác rến cần
phải loại trừ,
Phao-lô sánh
mình như rác hư,
Trước ác nhân
và Do-thái-giáo.
Thân thể người
tín đồ quí báu,
Được ví như đền
thánh Đức Linh,
Dùng thân ấy để
Chúa hiển vinh,
Mà Chúa đã tậu
mua bằng huyết.
Bò đạp lúa
giống tín đồ nhất,
Lao tâm, lao lực
cả cánh đồng,
Hội Thánh cần
bồi dưỡng, nhớ công,
Như Chúa dạy
nghìn xưa không đổi./.
Minh Khải
28-9-2013